Theo cựu HLV Steve Darby, Việt Nam chơi tốt hơn trong hiệp một và đáng ra có thể dẫn trước Saudi Arabia ở tứ kết U23 châu Á 2022.
Phải thừa nhận Việt Nam ở cửa dưới so với Saudi Arabia. Tôi đã đọc được những bình luận về lứa U23 hiện tại, và so sánh họ với các đội trước đây. Nhưng tôi không tin vào lịch sử trong những trường hợp này. Tôi không để tâm nhiều đến thành tích của các đội trong quá khứ. Việt Nam hiện có những cầu thủ khác, đối đầu những đội khác, trong một điều kiện khác, chẳng hạn như sân có rất ít khán giả. Chúng ta chỉ có thể đánh giá đội bóng qua những gì họ thể hiện tại đây - Tashkent.
Việt Nam đã vượt qua vòng bảng với vị trí thứ hai và đó là thành tích tốt nhất có thể với một đội Đông Nam Á, bởi Hàn Quốc quá mạnh. Nhưng chứng kiến Hàn Quốc bị Nhật Bản đè bẹp ở tứ kết, tôi cũng không chắc đoàn quân của Hwang Sun-hong có thực sự mạnh hay không.
Hôm qua Việt Nam thi đấu với sơ đồ 4-5-1 thiên về phòng ngự, dù cách họ nhập cuộc vẫn chủ động như mọi khi. Tôi nghĩ Việt Nam đã tìm được cặp trung vệ giỏi, là Bùi Hoàng Việt Anh và Nguyễn Thanh Bình. Tôi cũng ấn tượng với Phan Tuấn Tài khi cậu ấy đã kiến tạo hai bàn. Lê Văn Đô đã chơi tốt trước đó, nên tôi bất ngờ khi cậu ấy dự bị.
Nhưng trên tất cả, điều đầu tiên chúng ta có thể đảm bảo thấy được ở Việt Nam là niềm đam mê. Tôi đã thấy cầu thủ Việt Nam hát quốc ca một cách đầy tự hào. Ở Anh, gần đây hậu vệ Trent Alexander-Arnold bị chỉ trích vì không hát quốc ca, dù cũng có nhiều người ca ngợi cậu ấy. Đây không bao giờ là vấn đề ở Việt Nam.
Việt Nam bước vào giải lao mà bị dẫn 0-1. Đây là kết quả bất công vì họ đã chơi hay hơn Saudi Arabia. Việt Nam nhập cuộc quyết tâm, tuyến giữa hỗ trợ tốt cho trung phong Nhâm Mạnh Dũng. Họ có cơ hội tuyệt vời đầu trận, khi Văn Khang tạt bóng cho Minh Bình dứt điểm, nhưng bị thủ môn Saudi Arabia đẩy dội xà. Nếu họ ghi bàn, đó sẽ là khởi đầu tuyệt vời.
Tôi khá bất ngờ khi thấy Việt Nam sẵn sàng gây áp lực tầm cao, dùng sức mạnh để gây khó khăn cho đối thủ. Điều mạo hiểm ở đây là khi dâng cao, toàn đội cũng phải đẩy lên bọc lót. Nếu không, đội sẽ lộ khoảng trống lớn ở tuyến giữa. Lối chơi này cũng đòi hỏi nền tảng thể lực khổng lồ suốt 90 phút. Saudi Arabia chỉ hai lần dứt điểm về cầu môn trong hiệp một. Cú sút đầu tiên bị thủ môn Văn Chuẩn đẩy ra. Còn pha thứ hai Moteb Al-Harbi đã dứt điểm xuất sắc để ghi bàn, khi thủ môn Việt Nam dường như đứng không đúng vị trí. Đội bóng có thể được tổ chức tốt nhưng một khoảnh khắc tỏa sáng của cá nhân có thể khiến họ sụp đổ.
Việt Nam xứng đáng dẫn trước nên tôi bất ngờ khi thấy họ thủng lưới. Ngoài tỷ số, Việt Nam đã chơi hiệp một tuyệt vời.
Thực tế đau lòng của bóng đá chuyên nghiệp khiến Việt Nam chịu thất bại. Họ bị dẫn nên phải tấn công, và dĩ nhiên lộ ra những khoảng trống. Saudi Arabia kiểm soát bóng tốt trong 20 phút đầu hiệp hai, rồi vẫn là Harbi chồng biên tạt bóng cho Feras Al-Buraikan đánh đầu cận thành ghi bàn thứ hai. Trận đấu ngã ngũ từ đó, vì Việt Nam không thể nào ghi ba bàn.
Gong Oh-kyun phải mạo hiểm thay người, đưa Văn Đô và Văn Tùng vào sân. Văn Đô ngay lập tức thể hiện tốc độ với cơ hội ở phút 73. Nhưng Gong hơi ngây thơ khi thay hết năm người trước phút 75. Thông thường, HLV sẽ để lại một quyền thay người cho đến phút bù, đề phòng cầu thủ chấn thương.
Việt Nam chịu kịch bản tệ nhất, khi thủ môn Văn Chuẩn rời cấm địa và phạm lỗi với Buraikan. Trọng tài ngay lập tức rút thẻ đỏ và VAR cũng xác nhận. Nhưng xem lại hình chiếu chậm, tôi cảm giác quyết định này nặng vì rõ ràng thủ môn đã chạm bóng trước. Còn Buraikan rất khôn ngoan khi diễn một cách quá lố để trọng tài thấy pha phạm lỗi. Tôi nghĩ thẻ vàng là đủ trong trường hợp này. Mạnh Dũng phải về bắt gôn, còn Việt Nam mất tiền đạo chủ lực. Nhưng phải thừa nhận cậu ấy đã làm tốt trong vai trò thủ môn.
Saudi Arabia đã tận dụng triệt để lợi thế hơn người để kiểm soát trận đấu. Có lẽ khác biệt giữa hai đội nằm ở kinh nghiệm thi đấu. Đối thủ đã chơi nhiều trận quốc tế hơn Việt Nam, và đá thường xuyên hơn ở giải vô địch Saudi Arabia. Việt Nam cần phải nhìn vào thực tế này. Các cầu thủ trẻ Việt Nam có đang chơi đủ số phút cần thiết không? Làm sao họ tiến bộ hơn nếu không được thi đấu? Chưa kể giải Saudi Pro Leauge cũng mạnh hơn V-League. Ngoài ra, Saudi Arabia cũng phát triển HLV bản địa, khi toàn bộ ban huấn luyện của họ đều là cây nhà lá vườn. VFF cũng nên làm vậy trong dài hạn.
Giải đấu đã kết thúc với Việt Nam, nhưng họ có thể ngẩng cao đầu về nhà, khi một lần nữa là người anh cả Đông Nam Á. Một vài cầu thủ cho thấy họ xứng đáng được đôn lên đội tuyển quốc gia. Vòng loại World Cup 2026 chỉ còn hai năm, còn Asian Cup thậm chí đến sớm hơn nữa. Tôi rất háo hức chờ xem những cầu thủ nào sẽ lên tuyển.
Nếu là Park Hang-seo, tôi đã biết mình sẽ gọi những ai rồi.
Theo VnExpress.